Lục Tiểu Thiên không nỡ buông xuống, cất lại từng phần ngọc giãn vào. Cuối cùng chỉ lựa chọn hai loại đan dược dành cho Luyện Khí kỳ, không có Trúc Cơ đan. Mọi thứ khác, đợi sau khi Trúc Cơ thành công rồi nói, chỉ cần Trúc Cơ thành công, liền có thêm sức tự bảo vệ mình. Tiền Đại Lễ mặc dù tu vi vẫn cao hơn hắn, nhưng ở trong Linh Tiêu Cung, cũng không thể làm gì hắn được.
Nếu như Trúc Cơ thất bại, đan phương có nhiều hơn nữa cũng không thể sử dụng, chỉ gia tăng thêm phiền phức mà thôi.
Khi đem đan phương giao cho lão già lưng gù, trên mặt lão khẽ kinh ngạc, sau đó lại khẽ cười lại nói: "Trúc Cơ đan, tiểu tử, có dũng khí, không tồi, không tồi."
Đối với tiền bối Trúc Cơ kỳ tính khí cổ quái, nói nhiều sai nhiều, Lục Tiểu Thiên cảm thấy bối rối chỉ có thể tuỳ tiện ứng phó vài câu.
Sau khi giao ra linh thạch, lão giả lưng gù lấy ngọc giãn trống rỗng ra dùng pháp lực sao ra thêm một phần rồi ném cho Lục Tiểu Thiên, sau đó lại tập trung tinh thần đi nghiên cứu mấy mảnh lân phiến cổ quái đó.
Bất quá sau khi nhìn thấy linh thảo cần cho luyện chế Trúc Cơ đan cũng không ít, Lục Tiểu Thiên liền đi tới phường thị của Linh Tiêu Cung.
Linh Tiêu Cung nằm giữa Thái Thanh Môn và Vạn Thú Các, cũng có không ít tu sĩ của hai phái này tới phường thị của Linh Tiêu Cung trao đổi linh vật mà bản thân cần. Bởi vậy quy mô phường thị của Linh Tiêu Cung còn lớn hơn Vọng Nguyệt thành, hơn nữa các loại linh thảo cũng phong phú hơn nhiều. Bất quá Lục Tiểu Thiên hao phí hết mấy ngày thời gian ở phường thị, ngoại trừ mua được hạt giống của một số linh thảo. Chẳng hạn như Tử La Tham, Phong Ly Thảo ba trăm năm hoả hầu, còn mấy loại khác lại tìm không thấy. Lục Tiểu Thiên lúc này mới nghĩ lão giả lưng gù khẽ cười lúc đó là ý gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT