Đoạn đường từ Vọng Nguyệt thành tới Linh Tiêu Cung vô cùng xa xôi, đám người Hầu Tam Phong dùng phi hành pháp khí tốc độ rất nhanh. Nếu như không phải có một tầng quang tráo bảo hộ bọn họ bên trong, e rằng đám người Lục Tiểu Thiên sẽ bị những cơn gió khủng khiếp trên cao trực tiếp thổi bay.
Dọc đường nghỉ ngơi vài lần, không phải đám người Tiền Đại Lễ pháp lực không đủ, loại trình độ phi hành này cũng không tiêu hao bao nhiêu pháp lực của họ. Chỉ là đám đệ tử mới như Lục Tiểu Thiên không thể chịu đói được, cũng không có Tích Cốc đan, nhất định phải ngừng lại bổ sung thực phẩm. Cũng may trong núi rừng có phi cầm tẩu thú, quả dại không ít. Sau khi cả đám bổ sung nhanh chóng, lại tiếp tục bay đi.
Sau khi lặp lại như vậy hơn mười ngày, Lục Tiểu Thiên ngoại trừ tu hành, còn dõi mắt nhìn ra xa. Chỉ thấy ở ngoài xa là mây lù lượn lờ, ẩn ẩn lộ ra từng ngọn núi lớn nhấp nhô, một toà lớn nhất trong đó linh khí bức người, trên đó có kiến trúc cung điện to lớn giống như bồng bềnh giữa tầng mây vậy.
Lục Tiểu Thiên vô cùng kinh ngạc, e rằng cũng chỉ có người tu tiên mới có thể kiến tạo ra loại kỳ tích này.
"Ha ha, đi hết mười mấy ngày đường, không có một giọt rượu vô miệng thì là nhạt quá đi, cuối cùng cũng đã tới nơi rồi." Hầu Tam Phong đi ở trước nhất nói lớn, bay về phía một ngọn núi bên trong quần sơn đó.
Hầu Tam Phong, Tiền Đại Lễ, Vương Quyên, Triệu Chung đám người tự mình tản ra, kết thúc mười mấy ngày đi cùng nhau.
Quần sơn phụ cận Linh Tiêu Cung linh khí nồng đậm, tương đối mà nói, đám kiến trúc hào hoa xa xỉ ở đỉnh núi còn nồng đậm hơn nhiều, bất quá e rằng chỉ có người có địa vị cao mới có thể có tư cách ở đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play