Nửa bên mặt La Tuyết bị hủy hoại, để lại một vết sẹo dữ tợn. Lê Dịch Thông bề ngoài vẫn dịu dàng, yêu thương nàng như trước, nhưng thực chất trong lòng đã dần chán ghét.
Dù La Tuyết không tỏ ra điều gì, nhưng Lưu Song Song lại nhìn thấu. Dù gì thì ánh mắt Lê Dịch Thông nhìn La Tuyết cũng không khác gì cách hắn nhìn nàng—đầy sự ghét bỏ.
Lê Dịch Thông chưa bao giờ che giấu sự chán ghét của mình đối với Lưu Song Song, chỉ vì trên mặt nàng có một vết bớt khó coi. Nhưng nàng có tài gảy tỳ bà xuất sắc, giọng hát lại trong trẻo hiếm thấy. Chỉ cần đeo khăn che mặt, nàng vẫn có thể giúp hắn thu hút không ít khách làng chơi. Đây cũng chính là lý do mà trước đây Ôn Tư Doanh đã khuyên hắn giữ nàng lại.
La Tuyết không bị bỏ rơi hoàn toàn cũng vì nàng vẫn còn giá trị. Dù nhan sắc bị hủy hoại, tiền của nàng vẫn còn.
La Tuyết không phải không hiểu tính toán của Lê Dịch Thông, nhưng nàng chỉ là một di nương góa bụa, không con không cái. Trong phủ, đám con vợ cả chắc chắn sẽ không để nàng sống yên ổn nửa đời còn lại. Vì thế, nàng cũng có ý định chạy trốn cùng Lê Dịch Thông.
Phú thương để lại cho nàng không ít vàng bạc châu báu. Nhân cơ hội, nàng đem cầm đồ phần lớn để đổi thành ngân phiếu, giấu đi. Sau đó, nhân đêm khuya lặng lẽ trốn đi, nhập bọn với Lê Dịch Thông và hai kẻ đồng hành của hắn.
Lê Dịch Thông và đồng bọn là những kẻ lang bạt khắp các thành trấn, không có chỗ ở cố định. Toàn bộ tài sản của bọn họ chỉ gói gọn trong một chiếc xe ngựa bốn bánh và một chiếc xe đẩy tay. Xe ngựa dành để chở người, còn xe đẩy dùng để chất đầy rương gỗ và những vật dụng cần thiết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play