"Nhìn đủ chưa?" Đổng Tích Tích giận dữ quát, tay siết chặt lấy chăn, che kín cơ thể. Một tay nàng còn phải ghì chặt Khi Đô dưới chăn, kẻ vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, ý thức mơ hồ vì dược hiệu chưa tan hết.
Dù có là kỹ nữ, thân thể nàng cũng không thể để người khác tùy tiện làm nhục. Uông Chí Bân âm thầm nguyền rủa Khi Đô may mắn, sau đó hậm hực lui ra. Nhưng ngay lúc đó, cửa thư phòng bên cạnh đột nhiên mở ra.
Khương Ninh bước ra, trên cổ nàng còn hằn rõ vài vết hôn đỏ thẫm.
Từ khe cửa phía sau, Uông Chí Bân nhìn thấy cảnh tượng bên trong—Thẩm Quân Nghiêu đang nằm trên sập, nửa thân trên trần trụi, trên cổ cũng vương vài dấu vết ái muội. Nửa thân dưới của hắn được một chiếc chăn che lại, cảnh tượng không cần nói cũng biết đã xảy ra chuyện gì.
Mặt Thẩm Quân Nghiêu đỏ bừng như vừa bị ai tát, rõ ràng là vô cùng xấu hổ.
Khương Ninh ho nhẹ một tiếng, ánh mắt hơi lảng tránh: "Khụ... Tối nay bọn ta theo Khi bách hộ đến thăm Tích Tích cô nương. Nhưng rượu ở Ánh Nguyệt Quán... hình như có vấn đề... Thẩm đại nhân và Khi bách hộ đều không thể tự chủ... Ta chỉ giúp Thẩm đại nhân cởi y phục để tản nhiệt, các ngươi đừng hiểu lầm..."
Lời giải thích này nghe như đang thanh minh, nhưng càng nói càng dễ khiến người khác nghĩ sai!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play