"Hôm ấy chỉ có đám gia phó chứng kiến. Ta thì đang đưa con ra ngoài chơi, đến khi trở về mới hay tin hắn tự sát. Nếu đại nhân hỏi có người khả nghi hay không... ta thực sự không rõ."
Đúng lúc Thẩm Quân Nghiêu đang cúi đầu trầm tư, một cậu bé con chạy vào phòng khách, tay cầm một món đồ chơi làm bằng đường, vui vẻ khoe:
"Nương! Bà ngoại dẫn con đi mua kẹo đường, nương xem nè!"
Cậu bé chừng bảy, tám tuổi, khuôn mặt đỏ bừng vì chạy nhảy. Nhưng vừa đến trước cửa phòng khách, thấy hai "ngọn núi" sừng sững là Tào Khuê và Tề Khiếu đứng đó, cậu lập tức khựng lại, nhút nhát nấp sau cánh cửa, tò mò nhìn về phía Thẩm Quân Nghiêu.
"Lương thẩm, dẫn thiếu gia đi đi."
Tô Cầm nhìn thoáng qua, thấy Thẩm Quân Nghiêu không có phản ứng gì, liền vội vàng đứng dậy kéo con ra ngoài. Một bà vú vội vã chạy đến, cúi người hành lễ rồi nhanh chóng đưa cậu bé đi.
Khương Ninh dõi theo bóng dáng đứa trẻ, chợt nhớ ra điều gì đó, ghé sát vào tai Thẩm Quân Nghiêu thì thầm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play