Cho dù Trác Diệu Kiệt ở địa phương tham ô, nhận hối lộ thì cùng lắm cũng chỉ vơ vét được mấy vạn lượng bạc, trong khi nhà Tô Cầm dù có gom góp thế nào cũng không thể lấy ra hẳn một rương vàng. Nếu không phải vậy, Trác Diệu Kiệt sao dám đối xử lạnh nhạt với nàng ta?
Một rương vàng kia, không nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là đồ của Bình Dương Vương.
Thẩm Quân Nghiêu không tiếp tục truy vấn Đỗ Chi Anh, chỉ liên tục xác nhận xem nàng có thật sự nhìn thấy vàng hay không. Đỗ Chi Anh cũng không dám dối gạt, liên tục gật đầu cam đoan rằng mình tuyệt đối không nhìn nhầm.
Có được manh mối quan trọng, Thẩm Quân Nghiêu không dây dưa thêm mà lập tức cùng Khương Ninh và những người khác rời đi. Nhưng ngay khi ra đến cửa, Đỗ Chi Anh bỗng nhẹ giọng gọi Khương Ninh lại, hỏi nàng có muốn mua một hộp son môi không.
"Cô nương, ta thấy màu này rất hợp với ngươi, dịu dàng mà tươi tắn, nhìn cực kỳ động lòng người. Ngươi có muốn mua một hộp không?"
Từ sau lễ Quốc Khánh, Khương Ninh gần như không có thời gian để ý đến khuôn mặt mình. Mỗi ngày hoặc là bận rộn công việc, hoặc là ngược xuôi trên đường, son phấn cũng chẳng màng. Mấy hộp son ít ỏi nàng có được cũng là do lần trước chuẩn bị vào cung, Thẩm Tri Ý lấy từ chỗ mình ra tặng nàng. Bây giờ nghe Đỗ Chi Anh hỏi vậy, nàng thật sự có chút sững người.
"Vào xem đi, mua chút đồ rồi rời đi cũng dễ tránh được tai mắt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT