"Sau khi Trác Diệu Kiệt bị cách chức, người nhà của hắn lập tức rời khỏi phủ. Bên ngoài đều nói là vì ta nhậm chức nên bọn họ phải nhường lại tòa nhà đó cho tri phủ mới."
"Nhưng ta thấy, dường như chính bọn họ cũng nóng lòng rời đi hơn bất kỳ ai."
Trác Diệu Kiệt là mắt xích quan trọng nhất, Thẩm Quân Nghiêu tất nhiên không thể xem nhẹ việc điều tra về hắn. Nhưng điều khiến hắn bất ngờ chính là sau khi Trác Diệu Kiệt chết, gia quyến của hắn không những không tổ chức tang lễ đàng hoàng, mà còn vội vàng thu dọn rời đi ngay lập tức.
Chúc Cửu Tư cũng không biết quá rõ về tình hình của gia đình Trác Diệu Kiệt, chỉ nhớ rằng khi hắn tiếp quản tòa nhà đó, mọi thứ bên trong đã bị dọn sạch. Nếu không phải vì cửa sổ và tường không thể mang đi được, hắn thậm chí còn nghi ngờ rằng người nhà của Trác Diệu Kiệt đã muốn tháo luôn cả chúng.
"Lúc ấy, tất cả đồ đạc trong phủ đều được đóng vào mấy chiếc rương lớn, đặt lên hai xe ngựa. Phu nhân của Trác Diệu Kiệt ôm theo một đứa trẻ khoảng tám, chín tuổi, vẻ mặt đầy lo lắng bước lên xe. Chỉ chào ta một câu qua loa rồi lập tức rời đi."
Khương Ninh nhớ rõ Trác Diệu Kiệt dường như có vài di nương, liền hỏi về tung tích của họ.
Chúc Cửu Tư thoáng sững sờ, hắn hoàn toàn không biết Trác Diệu Kiệt còn có nữ nhân khác. Khi hắn đến nhậm chức, chỉ thấy mỗi chính thê của Trác Diệu Kiệt, chưa từng gặp bất kỳ di nương nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT