Mỗi lần Tào Uy nhắc đến Dương Đại Hoa đều là vì chuyện hắn vay tiền. Hắn cứ trả được một khoản thì lại tiếp tục cầm tiền đi đánh bạc, để rồi lại thua sạch và tiếp tục mắc nợ.
Tiền trợ cấp của binh lính chẳng đáng là bao, mỗi tháng chỉ có hơn ba mươi đồng, vậy mà phải cõng theo món nợ của Dương Đại Hoa thì ai chịu cho nổi?
Cuối cùng, hắn nợ quá nhiều, đến mức bọn chủ nợ tìm đến vợ con hắn gây sự. Không còn cách nào khác, hắn đành phải mặt dày đi vay tiền trong quân doanh, hứa rằng sẽ trích tiền trợ cấp để trả dần, từ nay không dám đánh bạc nữa.
Người trong doanh ai cũng biết tình cảnh của hắn. Dù vậy, vì hắn có nhân duyên không tệ, lại chăm chỉ trong doanh, nên nhiều người cũng nể tình mà cho hắn vay.
Khi chỉ còn thiếu một khoản nhỏ, Dương Đại Hoa thật sự không còn cách nào khác, đành tìm đến Phùng Siêu vay tiền. Phùng Siêu không hề tình nguyện, nhưng cuối cùng cũng cho hắn mượn.
Nợ cờ bạc đã trả xong, Dương Đại Hoa cũng đúng thật là không đánh bạc nữa. Nhưng thay vì trả lại số tiền đã vay của mọi người, hắn lại đem toàn bộ tiền trợ cấp gửi về cho vợ con.
Nếu hắn biết điều, nói năng khéo léo một chút, có lẽ mọi người cũng sẽ thông cảm mà cho hắn khất thêm một hai tháng. Nhưng vấn đề là, trong một lần cao hứng uống quá chén, đầu óc hồ đồ, hắn lại lỡ miệng nói bậy...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT