Đổng Tam đứng bên cạnh, mặt đầy ngơ ngác, cảm giác chỉ trong thời gian ngắn ngủi uống một chén trà mà mình như đang nằm mơ.
Vị quan đại nhân này đổi thái độ còn nhanh hơn cả vợ hắn...
Chưởng quầy đi rất nhanh, trở về còn nhanh hơn. Trong lòng lão thừa hiểu giá trị thực sự của tấm da này, dù phải bỏ ra tám trăm lượng thì vẫn còn lãi to. Vì vậy, lão vội vã cầm tiền quay lại, sợ Thẩm Quân Nghiêu đổi ý.
Trong phòng, Thẩm Quân Nghiêu nhấp một ngụm trà, ánh mắt thi thoảng liếc qua khe rèm nhìn ra bên ngoài, nơi đám đông vẫn đang tấp nập dưới cái nắng chói chang.
Chưởng quầy cung kính dâng bạc lên, nhưng Thẩm Quân Nghiêu không nhận mà chỉ hơi hất cằm ra hiệu cho Đổng Tam.
Đổng Tam chẳng khác nào đã chấp nhận thân phận sai vặt của mình, gật đầu khom lưng nhận lấy, đếm một lượt rồi thấp giọng báo số cho Thẩm Quân Nghiêu.
Thẩm Quân Nghiêu nhẹ gật đầu, ra hiệu đã biết, sau đó thẳng người dậy, nhìn chưởng quầy hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT