Trong mắt đám người Ngự Ninh Vệ, Khương Ninh là một kẻ đam mê đọc mấy cuốn sách kỳ quái nhưng lại rất hiểu biết. Nghe nàng giải thích như vậy, Thẩm Quân Nghiêu và những người khác chẳng những không nghi ngờ mà còn tò mò truy hỏi nàng trước đây đã đọc những sách gì.
Nói dối một lần thì phải dùng nhiều lời nói dối khác để bù đắp, Khương Ninh thấy phiền phức vô cùng, nhưng không thể để lộ sơ hở. Nghĩ tới nghĩ lui, nàng liền đáp bừa: "Ta không nhớ rõ."
"Ta đọc quá nhiều sách, chỉ nhớ những gì hữu dụng, còn tên sách thì quên hết rồi. Lúc trước, khi được đón về từ thôn trang, người nhà họ Khương không cho ta mang theo sách. Mấy cuốn đó có lẽ đã bị bọn họ vứt bỏ hoặc đốt hết rồi, giờ có muốn tìm cũng không được."
Nói xong, nàng lập tức chuyển chủ đề về hai thi thể, tránh để đám người này tiếp tục truy xét thân phận của nàng.
"Những người chết cóng thường ra đi rất yên bình, trông giống như đang ngủ vậy. Thậm chí có người còn mang theo nụ cười. Hai thi thể này có dấu hiệu gì như vậy không?"
Tiểu nhị trước đó không đề cập đến chi tiết này, Thẩm Quân Nghiêu và mọi người cũng không trả lời được. Đồ Uy lập tức đứng dậy, đi gọi tiểu nhị quay lại hỏi kỹ hơn. Tiểu nhị nghĩ ngợi một lúc, rồi đột nhiên vỗ đùi đánh "bốp" một cái, nói:
"Gia ngài không nhắc thì ta cũng quên mất! Đúng là kỳ quái thật, bọn họ chết mà vẫn còn cười."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play