Thông thường, bệnh nhân mắc bệnh chó dại trước khi chết sẽ rơi vào trạng thái hôn mê. Trong vòng mười tám tiếng tới, rất có thể hắn sẽ suy hô hấp rồi tử vong do ngạt thở.
Tuy nàng không mấy bận tâm đến chuyện sống chết của hạng người như hắn, nhưng án còn chưa kết mà người đã chết, nếu để người ta đồn đại linh tinh thì rắc rối to.
Lăng Bình có lẽ cũng biết tình cảnh của mình chẳng khả quan, gần đây chạy đôn chạy đáo tìm thuốc chữa. Vừa mới tỉnh lại, hắn đã lớn tiếng với Khương Ninh:
"Ngự Ninh Vệ các ngươi rốt cuộc có làm được việc không hả? Tên dọa ta sợ mất mật kia sao còn chưa bắt được? Có phải muốn kéo dài tới khi ta chết rồi mới tùy tiện kết án cho xong không? Ta lập tức tới Hình Bộ báo án, tố cáo các ngươi tiêu cực lười nhác, cấu kết với kẻ xấu!"
Khương Ninh vốn định nhắc hắn rằng thời gian chẳng còn bao nhiêu, nhưng thấy hắn ầm ĩ như vậy, nàng xoay người bước thẳng về phòng Giang Liên, không buồn để ý nữa.
Loại rác rưởi này, đến cả phân loại rác cũng chỉ có thể xếp vào loại độc hại. Không biết Diêm Vương có thấy phiền hay không đây.
Lăng Bình tức tối nhưng chẳng làm được gì, chỉ có thể đá bay một viên đá trên đường rồi hùng hổ quay về nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT