Cầm theo bạc cùng khế đất, Khương Ninh phấn khởi đi về phía nam thành. Tào Khuê vội vã đuổi theo, kể cho nàng nghe vụ án yêu miêu. Khương Ninh nghe mà buồn bực vô cùng – cái tình huống này xem qua cũng biết là chẳng cần khám nghiệm tử thi... vì căn bản có ai chết đâu!
Dù trong lòng bực bội là thế, nhưng bổn phận vẫn phải làm. Sau khi sắp xếp xong đồ đạc, Khương Ninh rút bạc cảm tạ Chu công công và vài vị cấm vệ quân, rồi lập tức theo Tào Khuê đến Hẻm Chuột Xám.
Thẩm Quân Nghiêu đã tới từ sớm. Mới bước vào giữa con hẻm, mũi nàng đã ngửi thấy mùi tanh hôi nồng nặc. May mắn là tiết trời đã se lạnh, nếu không, gặp ngày oi bức thì mùi này e rằng càng thêm khó chịu đến mức không thể chịu nổi.
Lăng Bình siết chặt vải đỏ, quấn mình kín mít, dẫn Thẩm Quân Nghiêu và những người khác đi sâu vào trong hẻm.
"Đại nhân, đám hàng xóm kia hận ta thấu xương, nhưng ta thật sự không sai! Tất cả là do Chung bà bà, nếu không phải bà ta nuôi mèo thì con yêu miêu đáng chết kia đã không xuất hiện, ta cũng chẳng đến nỗi khổ sở thế này."
Thẩm Quân Nghiêu không lên tiếng, chỉ lặng lẽ quan sát tình hình trong hẻm khi đi sâu vào bên trong. Khi ngang qua một cánh cửa gỗ, hắn nghe thấy bên trong vọng ra từng tiếng mèo kêu rợn người.
"Đại nhân, chính là chỗ này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play