Chiếc chén thủy tinh vốn là vật phẩm nhập khẩu từ nước ngoài, trong nước không hề có. Theo quy định, hàng hóa nhập cảng sau khi bốc dỡ phải được đăng ký tại Lễ Bộ, trừ phi là hàng buôn lậu.
Thu Dung từng nói chiếc chén này do người nhà Thịnh Quý nhân đưa vào cung. Một món đồ quý giá như vậy, nếu là hàng chính ngạch thì chắc chắn phải có hồ sơ lưu trữ. Thế nhưng, Lễ Bộ không hề có bất kỳ ghi chép nào về món đồ này. Điều đó chứng tỏ có người đã ngấm ngầm thông đồng giữa thương thuyền và Thịnh Vĩnh Hoa. Vì vậy, Tào Khuê đã lần theo dấu vết, điều tra ra kẻ có quan hệ mật thiết nhất với Thịnh Vĩnh Hoa – một quan viên Lễ Bộ.
"Đại nhân, vẫn là câu nói ấy, thật sự là cao tay! Tính toán tỉ mỉ không bỏ sót chút nào!"
Nhìn bộ dáng nịnh nọt của Khương Ninh, Thẩm Quân Nghiêu bật cười. Cô nương này quả thật thú vị, trước đây chỉ cảm thấy nàng biết cách vuốt mông ngựa, nhưng không ngờ có ngày chính hắn lại vì lời khen của nàng mà thấy lòng dạ vui vẻ như hoa nở.
Nhưng hắn còn chưa kịp cười quá hai giây, Khương Ninh đã bất ngờ nghiêng người, hạ giọng hỏi: "Đại nhân, Thu Dung vẫn chưa nói rõ chuyện chiếc gương đồng dính máu. Giờ án của Uyển Quý nhân đã được lật lại, có cần hỏi nàng không?"
"Ta không có ý định bắt nàng, chỉ đơn thuần cảm thấy hứng thú với trò ảo thuật này thôi."
Cô nương này bây giờ thật sự ngày càng để tâm đến chuyện điều tra, không biết nên khen hay nên than thở đây...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play