Chỉ vì mình sống trong bất hạnh, liền không chấp nhận người khác được hạnh phúc? Thậm chí nhẫn tâm tính toán suốt ba năm, chỉ để hủy diệt cả đời một người? Một tỷ muội như vậy, ai dám thân cận, ai không sợ hãi?
Thịnh Quý Nhân dường như không còn gì để che giấu nữa. Nàng hung hăng nhổ xuống đất một bãi nước bọt, điên cuồng bật cười, rồi gằn giọng đầy cay độc.
"Ta đưa nàng vào cung, vốn nghĩ nàng sẽ chịu khổ như ta. Ai ngờ số phận lại ưu ái nàng! Thánh Nhân chưa từng ngừng sủng ái nàng, trừ Kỷ Quý Phi ra, tất cả phi tần đều phải nhường nhịn nàng ba phần. Nàng chưa từng chịu khổ, thậm chí còn sống thoải mái hơn cả ta! Vì cái gì? Vì cái gì chứ?! Nàng còn mang thai—nàng căn bản không xứng đáng! Ta muốn nàng phải bị chà đạp, hoàn toàn biến mất khỏi mắt ta!"
Vệ Kiêu chỉ cảm thấy như đang nghe một câu chuyện hoang đường. Hắn trừng mắt đến mức tơ máu lan tràn, các khớp ngón tay siết chặt đến phát ra tiếng răng rắc.
"Ta và Uyển Uyển chẳng qua chỉ quen nhau muộn hơn ngươi nửa tháng. Ta chưa từng hứa hôn với ngươi, càng không nợ ngươi điều gì! Ngươi bị đưa vào cung, liên quan gì đến Uyển Uyển? Chính cha ngươi vì lợi ích gia tộc mà đưa ngươi đi! Uyển Uyển có gì sai? Nàng vào cung chưa từng trách ngươi, còn hết lần này đến lần khác che chở ngươi! Thánh Nhân yêu thích nàng, chẳng phải vì nàng dịu dàng, thiện lương hay sao? Ngươi đúng là ngang ngược hết thuốc chữa!"
Lời thật luôn khó nghe, từng câu từng chữ của Vệ Kiêu như roi quất thẳng vào mặt Thịnh Quý Nhân, đánh đến mức sắc mặt nàng tái nhợt, không còn chút huyết sắc.
Từ xa, Kỷ Quý Phi nhận được tin tức, kéo váy chạy như bay đến. Đôi mắt hạnh ngập tràn lửa giận, như thể muốn xé xác Thịnh Quý Nhân ngay tại chỗ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play