Những phong thư có màu sắc khác nhau, hiển nhiên là được viết vào các năm khác nhau. Thẩm Quân Nghiêu kiểm tra qua, sau đó trả lại cho Thu Dung.
Sắc mặt hắn dần dịu lại, Vệ Kiêu nhân cơ hội nói tiếp về chuyện Uyển Quý nhân mang thai.
"Nàng đã mang thai gần ba tháng. Nhưng ba tháng trước, ta bị thương chân khi luyện tập với đồng liêu trong giáo trường. Suốt nửa tháng sau đó, ta bị lệnh cưỡng chế nằm trên giường dưỡng thương. Khoảng thời gian ấy, ta không hề phụ trách tuần tra, cũng không có cơ hội đến Tú Phương Điện."
"Khi đó, thư từ của Đậu phu nhân gửi cho ta đều tích lại hai phong. Mãi đến khi ta hồi phục và trở lại cung, ta mới có thể chuyển cho Uyển Quý nhân. Nếu đại nhân muốn, có thể kiểm tra sổ ghi chép ra vào cung, lời ta nói hoàn toàn không sai. Giữa ta và Uyển Quý nhân, chưa từng có gì khuất tất."
Vệ Kiêu đứng thẳng lưng, vẻ mặt ngay thẳng, không hề có chút hổ thẹn.
Tình cảm thầm lặng dành cho một người, nào có gì đáng xấu hổ?
Không khí trong điện vốn đang căng thẳng, bỗng nhiên một âm thanh "thầm thì" vang lên phá vỡ sự im lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT