Tấm khăn trong tay Thịnh Quý nhân đã ướt sũng, giọng nàng nghẹn lại. Khương Ninh có thể tưởng tượng được nỗi tuyệt vọng và lo lắng mà nàng đã trải qua khi đối mặt với cái chết của người bạn tốt nhất.
Nàng thậm chí còn phải dùng cái cớ bị nguyệt sự để che giấu việc bạn mình bị đánh đến mức sinh non. Nỗi giày vò và thống khổ này quả thực không thể diễn tả bằng lời.
Cả điện lặng như tờ, không ai biết phải mở lời thế nào.
Thẩm Quân Nghiêu trầm ngâm một lúc, chợt nhận ra một điểm quan trọng trong lời nói của Thịnh Quý nhân.
"Vậy rốt cuộc vì sao ngươi vẫn giấu giếm chuyện Uyển Quý nhân từng mang long duệ? Ngay cả khi nàng đã chết, Đậu gia bị lưu đày toàn bộ, ngươi vẫn không nói ra. Ngươi đang che giấu điều gì?"
Ánh nến trong điện đã cháy gần hết, chỉ còn chút sáp đỏ đọng lại, ánh sáng lập lòe dần yếu ớt. Thịnh Quý nhân siết chặt khăn tay, dường như phải đấu tranh rất nhiều mới có thể mở miệng.
"Ta... Nàng trước khi chết vẫn một mực dặn ta không được nói ra chuyện mang long duệ. Ta sợ... đứa bé đó không phải cốt nhục của Hoàng thượng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT