Nghe vậy, Tào Khuê cười hì hì, cắn một miếng bánh bao cuộn rồi ghé sát tai nàng thì thầm: "Cơm miễn phí, không ăn thì phí. Đại nhân săn sóc huynh đệ vất vả nên đồ ăn ở Trấn Phủ Tư phải gọi là chuẩn bài! Hơn nữa, nương tử ta vừa phát hiện có mang, phải nghỉ ngơi dưỡng thai. Ta ăn ở đây cũng để nàng bớt lo nghĩ việc cơm nước."
Khương Ninh nghe xong mới biết vợ Tào Khuê đã mang thai. Nghĩ lại, dường như mới không lâu trước đây nàng còn giúp hắn phá vụ án mổ thi, vậy mà chớp mắt đã bốn tháng trôi qua. Nàng đột nhiên cảm thấy thời gian trôi qua quá nhanh.
Hai người vừa ăn vừa trò chuyện, càng lúc càng có nhiều đồng liêu ngồi xuống, chủ đề câu chuyện nhanh chóng chuyển sang công việc gần đây. Khương Ninh cũng dựng tai nghe, từ đó mới biết mấy ngày nay Thẩm Chỉ huy sứ quả thực bận đến mức chân không chạm đất.
Kể từ khi từ Hoàng Cúc huyện trở về Khánh Kinh, Thẩm Quân Nghiêu chưa từng có lấy một ngày nghỉ ngơi, thậm chí còn chưa kịp về Tĩnh Quốc công phủ. Hắn ăn ngủ tại Trấn Phủ Tư, nửa đêm vẫn còn xử lý công văn, ánh nến trong thư phòng thường xuyên cháy suốt đêm đến tận bình minh.
"Không biết Bình Dương Vương nghĩ gì nữa. Mấy năm trước còn thoái thác không chịu vào kinh, năm nay đột nhiên lại muốn đến. Hắn khiến chúng ta bận tối tăm mặt mũi, chạy ngược chạy xuôi an bài chốt canh gác, tăng cường tuần tra, đến mức giày cũng mòn cả đế! Đã thế trời lại cứ mưa dầm dề, chân dầm nước đến mức nổi cả mụn nước!"
Một đồng liêu vừa ăn vừa than thở, cắn miếng bánh bao cuộn như thể đang nghiến răng nghiến lợi với Bình Dương Vương.
Tào Khuê vỗ vỗ vai hắn, nhắc nhở: "Nhịn đi, có những lời chỉ nên nói trong Trấn Phủ Tư. Nếu để người ngoài nghe thấy thì phiền phức lắm đấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT