Thế nhưng, trong căn phòng đó... không còn ai cả.
Du Khánh Bình đã rời khỏi phòng từ lâu, nhưng trên giường vẫn còn bừa bộn, vương đầy dấu vết của chất lỏng đã khô cạn, xen lẫn những mảng máu lớn. Trên sàn nhà, một chiếc đai lưng cùng vài sợi dây thừng bị vứt lăn lóc.
Không ai trong đám học sinh lên tiếng, nhưng ánh mắt bọn họ trống rỗng. Chiếc đai lưng kia chính là thứ Cát Tự Tài đã đeo trên người vào ngày hôm qua.
Mọi người đều im lặng, không ai biết phải nói gì. Trần Tử Hào cũng chẳng còn tâm trí để thay quần áo, chỉ cùng nhóm học sinh lặng lẽ rời đi, hướng về phòng học.
Ngoài trời, mưa phùn vẫn rơi tí tách, thế nhưng bên trong lớp lại vang lên tiếng cười đùa không dứt.
Sắc mặt Cát Tự Tài trông không được tốt lắm, trong khi Chu Ký và Trịnh Đông Vũ lại cười đến mức ôm bụng, đập tay lên bàn liên tục. Xung quanh bọn họ, các học sinh khác cũng đang tụ lại thành một nhóm, nhìn chăm chăm vào thứ gì đó, biểu cảm mỗi người một khác.
Mọi người đều có mặt, chỉ duy nhất không thấy bóng dáng Du Khánh Bình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT