Sau này, khi xuất hiện những vụ cương thi giết người, người ta lại càng không dám bén mảng đến đây. Trong cả khu rừng rộng lớn, thứ duy nhất còn vang vọng chính là tiếng chuông đuổi thi của lão Cù.
Khương Ninh uống xong bát cháo, đưa lại cho nữ chủ nhà rồi lấy khăn tay lau miệng, sau đó hỏi:
"Lão Cù không sợ gặp cương thi sao? Các người chưa từng nghi ngờ hắn dưỡng cương thi hay làm chuyện gì mờ ám à? Nạn nhân đầu tiên chết, hắn không có chứng cứ ngoại phạm. Nạn nhân thứ ba cũng chính hắn là người phát hiện. Còn nạn nhân thứ tư lại bị giết ngay khi hắn theo vào núi. Chuyện này có phải quá trùng hợp không?"
Nghe vậy, nam chủ nhà đặt thìa xuống, khoát tay:
"Muốn đi qua đi lại trong núi hoang ít nhất cũng mất một ngày. Lão Cù bình thường chẳng bao giờ lên núi nếu không có việc. Chẳng lẽ hắn đoán được trước khi nào có người chết để chờ sẵn mà đuổi thi sao?"
Thẩm Quân Nghiêu không đưa ra suy đoán thừa thãi, chỉ lạnh nhạt phân phó Tào Khuê phái người điều tra thi thể nạn nhân.
Người thuê lão Cù đuổi thi, thi thể nhất định phải được giao tận tay họ. Nhưng nếu mục đích của hung thủ là giết người lấy máu, trên đường đi hắn sẽ phải thường xuyên thay vải quấn cổ thi thể để che vết máu. Nếu không, máu sẽ thấm ra tóc và mặt, lộ ra dấu vết bất thường. Việc này đòi hỏi có người giám sát liên tục, mất rất nhiều thời gian, không thể hoàn thành chỉ trong một hai canh giờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play