Tuy núi hoang không có người sinh sống, nhưng lại là con đường ngắn nhất từ châu thành đến Tương Châu. Nếu đi qua núi hoang từ thôn Đầu Bạc, chỉ mất một ngày là có thể đến ranh giới Tương Châu, trong khi đi đường bộ bình thường phải mất hai ngày.
Tuy nhiên, vì trong núi có rất nhiều rắn rết, sâu độc, lại thêm chướng khí dày đặc, vào mùa mưa dầm mây mù che kín trời mấy ngày liền, tầm nhìn bị hạn chế, cỏ cây mọc rậm rạp che khuất lối đi, rất dễ xảy ra tai nạn. Vì thế, trừ một vị "đuổi thi sư" trong thôn, không ai dám đi đường này.
Năm trước, ngay sau tiết Thanh Minh, trong thôn có một lão nhân vì quá nóng lòng đến Tương Châu tìm con trai, liền đánh liều băng qua núi hoang. Kết quả là sau ba ngày, con trai hắn quay về thôn trong hoảng hốt, nói rằng mình chưa từng gặp cha dọc đường.
Mọi người đoán già đoán non, hơn nửa là lão nhân đã gặp chuyện chẳng lành trong núi. Vì vậy, dân làng cùng nhau tập hợp, kéo nhau vào núi tìm kiếm...
Bốn người đàn ông tiến sâu vào khu rừng trong núi, vừa đến vùng chướng khí dày đặc thì phát hiện một người nằm sõng soài trên mặt đất. Khi tiến lại gần xem xét, cả nhóm đều kinh hãi đến mức hồn phi phách tán.
"Quan gia, các ngài đoán xem đó là ai? Chính là lão đầu trong thôn đấy! Người đã chết cứng, cả thân thể trắng bệch, khô quắt lại. Trên cổ, trên tay, trên đùi, nhiều chỗ đều có hai vết cắn ngay ngắn. Cả thi thể không còn một giọt máu nào! Đó chính là dấu răng của cương thi a!"
Giả Sơn càng kể càng kích động, đúng lúc này một cơn gió núi lạnh lẽo từ đâu thổi tới. Không biết từ bao giờ, mặt trời đã bị tầng mây dày che khuất. Một lớp sương mù mỏng bắt đầu bao trùm không gian, khiến cảnh vật trước mắt trở nên mơ hồ và âm u hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play