Tương Giang Lâu nằm ở phía nam thành, chỉ là một kỹ viện hạng trung, nơi các cô nương phần lớn bị lừa bán vào. Sắc vóc mỗi người mỗi khác, còn tú bà thì là một phụ nhân trung niên trang điểm lòe loẹt, mặt đầy son phấn.
Thẩm Quân Nghiêu ghét nhất kiểu người như thế này, nhưng Khi Đô cũng chỉ có thể cắn răng đi lên trước.
Tú bà họ Trần, vừa nghe Khi Đô nói rõ ý đồ đến đây, sắc mặt lập tức sa sầm, mở miệng liền bắt đầu chửi bới.
"Con tiện nhân đó đúng là vô dụng! Bỏ ra hẳn năm lượng bạc mua về, tiền còn chưa kiếm lại được bao nhiêu đã chết. Ngươi nói xem, nó không làm gì cho tử tế mà cứ phải dây dưa với mấy thứ ma quái đó, xui xẻo thật sự!"
Giọng lưỡi đanh đá, chua ngoa của Trần mụ mụ khác hẳn với tú bà ở Ỷ Hương Các. Dù cả hai đều trang điểm diêm dúa, nhưng ít ra bên kia vẫn giữ được chút lễ nghi khách khí.
Thẩm Quân Nghiêu nghe đến nhức cả tai, cuối cùng không nhịn được mà đưa tay chạm vào chuôi đao.
Trần mụ mụ thấy vậy lập tức ngậm miệng, sắc mặt trắng bệch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT