Quỳnh Chi hiểu suy nghĩ của nàng, nhưng vẫn khuyên can:
"Thỉnh thần dễ, tiễn thần khó. Huống chi đây lại là dã tiên, nhỡ đâu rước phải tai họa thì sao?"
Thục Nương không phải kẻ mù quáng tin người. Nàng tìm đến lão bản của đám người chuyên triệu hồi Hồ Tiên, hỏi rõ tính tình cùng những điều kiêng kỵ. Sau khi đã hiểu thấu, nàng cung kính dâng lên ba lượng bạc, thỉnh một vị Hồ Tiên về. Ba lượng bạc ấy, nàng vay của Quỳnh Chi.
Quỳnh Chi cúi đầu, lấy khăn lụa lau nước mắt, giọng nghẹn ngào:
"Nếu lúc ấy ta không cho nàng mượn tiền, có lẽ nàng đã không bị Hồ Tiên hại... Thục Nương đối xử với ta rất tốt, coi ta như muội muội mà chăm sóc... Là ta hại nàng..."
Khương Ninh nhẹ nhàng vỗ vai Quỳnh Chi, an ủi:
"Không phải Hồ Tiên hại nàng, mà là con người giết nàng. Dù ngươi không cho mượn, Thục Nương chỉ cần dành dụm thêm mấy tháng cũng sẽ đi thỉnh thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT