Có lẽ nhớ đến cha mẹ và người thân đã khuất, Chung bà bà không kìm được mà thở dài liên tục. Bóng lưng còng xuống của bà khiến Khương Ninh cảm thấy xót xa vô cùng.
Rời khỏi nhà Chung bà bà, Thẩm Quân Nghiêu không vội tìm vị dương bà bà còn lại mà lại bảo dân làng chỉ đường dẫn đến khu mộ.
Tào Khuê có phần khó hiểu. Từ khi Thẩm Quân Nghiêu tiếp nhận vụ án ở Hộ Bộ, hắn đã không đoán được chỉ huy sứ thực sự đang muốn điều tra điều gì, bèn đuổi theo hỏi:
"Đại nhân, chẳng phải chúng ta đang truy xét chuyện đồng tuấn mã sao? Việc này thì liên quan gì đến vụ án cũ ở Song Hối Thôn?"
Bước chân Thẩm Quân Nghiêu vẫn vững vàng tiến vào sâu trong rừng, giọng trầm ổn giải thích:
"Đồng tuấn mã là do Ngô Vượng đào được từ một ngôi mộ, nhưng không phải vật bồi táng của tổ phụ hắn, vậy ắt hẳn là của người khác. Dựa vào niên đại của nó, có đến tám, chín phần là đồ bồi táng của dân cư cũ trước đây. Ta nghi ngờ Ngô Vượng đã đào trộm mộ người khác."
"Cái gì?!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play