Giả Lương Hữu lau mồ hôi trên trán, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ:
"Ta cũng không muốn dừng lại, nhưng thực sự không còn cách nào khác. Có người nghe phong thanh rằng Thiệu gia phát hiện sản lượng phấn châu của họ đột nhiên giảm sút, bắt đầu nghi ngờ chúng ta. Ta không thể vì một chút lợi nhuận mà khiến danh tiếng Trân Bảo Các bị hoen ố. Vậy nên ta mới từ chối Phùng Hạo, định chờ gió lặng rồi mới cân nhắc có tiếp tục hợp tác hay không."
Sau một hồi thẩm vấn, Khương Ninh và mọi người mới nhận ra rằng Giả Lương Hữu và chưởng quầy Giả từ đầu đến cuối chưa từng gặp trực tiếp kẻ trộm phấn châu. Toàn bộ giao dịch đều do Phùng Hạo làm trung gian. Vì vậy, trước mắt điều quan trọng nhất là phải tìm ra Phùng Hạo.
—
Rời khỏi dưỡng châu tràng của Giả gia, Giả Lương Hữu như sực nhớ ra điều gì, liền chỉ về phía xa, nơi ánh lửa lập lòe trong màn đêm:
"Đằng trước chính là dưỡng châu tràng của Thiệu gia. Hai nhà chỉ cách nhau chừng ba mươi phút đường đi. Người chết... có thể là người của Thiệu gia."
Thẩm Quân Nghiêu nghe vậy, lập tức phóng tầm mắt nhìn về phía trước, sau đó xoay người đi thẳng đến chỗ ngựa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT