Khương Ninh ngẩng đầu nhìn lên, hắn thuận tay ném gói giấy cho nàng, một mùi hương ngọt ngào phảng phất tỏa ra.
Gói giấy trong tay nàng vẫn còn ấm, thoang thoảng mùi củ mài.
Khi Đô cười đi tới, thấp giọng nói: "Trên đường thấy mứt táo và bánh củ mài, Quân Nghiêu mua."
Thẩm Quân Nghiêu vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt, tùy ý nói: "Thấy mùi cũng thơm nên tiện tay mua, nhưng ăn không hợp khẩu vị, nên cho ngươi."
Hắn cũng không rõ vì sao lại đột nhiên muốn mua, chỉ là nhớ mang máng rằng Khương Ninh dường như rất thích mấy món ăn vặt này. Vô thức thanh toán xong, nghĩ lại cũng thấy hợp lý—dù sao nàng cũng đã vất vả không ít, coi như phần thưởng cũng chẳng có gì không ổn.
Thẩm Quân Nghiêu nói nghe thì nhẹ bẫng như gió thoảng mây trôi, Khương Ninh cũng chẳng nghĩ nhiều, vui vẻ chạy ra bờ sông rửa sạch tay, lau khô bằng khăn gấm rồi lấy bánh ra cắn một miếng.
Hương vị mềm ngọt lan tỏa, giúp nàng xua đi phần nào mệt mỏi. Khương Ninh ăn ngon lành, tâm trạng cũng tốt lên trông thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT