Tri phủ đại nhân cũng hoảng loạn, sợ vụ án này làm ảnh hưởng đến chiến tích của mình, liền ra lệnh cấm toàn bộ thôn dân nhắc đến những cái chết này với người ngoài. Nếu ai dám tiết lộ, hắn sẽ cho bắt hết cả thôn.
Dân làng chỉ biết nén nhịn trong im lặng.
Từ đó về sau, không ai dám nói ra một chữ. Hễ có ai hỏi về những chiếc vại sành, họ liền thống nhất một lời: Những người đó đã rời đi nơi khác nương nhờ thân thích, trước khi đi, sợ có kẻ chiếm mất nhà mình nên đã tự châm lửa thiêu rụi tất cả.
Cái cớ này tuy vụng về, nhưng dân làng đều kín miệng, người ngoài dù thấy kỳ lạ cũng không moi thêm được tin tức gì.
Cứ thế, vụ việc bị chôn vùi.
Thẩm Quân Nghiêu càng nghe, mày nhíu chặt hơn, gương mặt lạnh như bão tố sắp ập đến. Thôn trưởng thấy vậy mà hoảng sợ, giọng nói cũng dần nhỏ đi.
Chỉ khi thôn trưởng nhiều lần cam đoan Thẩm Quân Nghiêu sẽ xử lý công bằng, đám thôn dân mới mạnh dạn nói hết những gì họ biết. Một phụ nhân ôm lấy đứa bé gái, giải thích rằng cả thôn và phủ nha đều tin vụ án này là do oan hồn báo oán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play