Vừa dứt lời, Khương Ninh liền muốn tự vả chính mình.
Ở thời hiện đại, câu này có thể xem như nói đùa, nhưng ở thời đại này—nơi lễ giáo phân minh, nam nữ kiêng dè—câu nói ấy chẳng khác nào trêu ghẹo một nam tử đứng đắn, khiến nàng chẳng khác nào nữ nhân phóng đãng!
Phía trước, một đám người bỗng dưng dừng tay, quay đầu nhìn nàng.
Thẩm Quân Nghiêu chỉ quét qua một ánh mắt lạnh lẽo, cả đám lập tức thu lại tò mò, giả vờ như chưa nghe thấy gì, đồng loạt quay lại làm việc.
Tám người cầm dây thừng, nhanh chóng nhảy xuống nước. Những người còn lại thì đứng trên bờ cùng Mặc Trì giữ chặt đầu dây, lặng lẽ chờ đợi. Không ai dám quay lại nhìn nữa, chỉ sợ chỉ huy sứ giận lên thì cả bọn chẳng ai toàn mạng.
"Đại nhân, ta chỉ nói đùa thôi... Ngài rộng lượng, đừng để ý đến lời của ta..." Khương Ninh hận không thể xé nát cái miệng không biết giữ kẽ của mình.
"Nữ tử không nên càn rỡ như vậy, Thẩm Tri Ý e là đã dạy hư ngươi rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT