Khương Ninh kể lại chuyện Hồ Hạnh Châu là con trai song sinh của Hứa Hoài Thiệu cho Lương ma ma nghe. Nghe xong, bà tức giận đến mức mặt đỏ bừng, giơ quải trượng định đánh người.
"Hồ gia nuôi lớn, quả nhiên chẳng khác gì Hồ gia! Đều là lũ đội lốt người mà sống! Tiểu thư nhà ta tốt như vậy, sao lại sinh ra cái thứ nghiệt súc như ngươi chứ!"
Lương ma ma đang mắng hăng say thì Hồ Hạnh Châu đột nhiên vùng thoát khỏi sự kiềm chế của Tào Khuê, giãy giụa ngẩng đầu chửi ầm lên. Hắn như thể dồn nén uất hận nhiều năm, giờ phút này bùng nổ dữ dội.
"Hứa gia các ngươi có gì khác Hồ gia đâu? Đều là phường vô nhân tính! Nếu các ngươi chịu đưa chút tiền cho Hồ gia, bọn họ đã chẳng đối xử với ta như thế! Ta cũng đâu đến mức giết nhiều người như vậy! Tất cả là do Hứa gia các ngươi tự chuốc lấy!"
Khương Ninh ở kinh thành đã lâu, nhưng đây là lần đầu tiên nàng gặp một kẻ ngang nhiên lý sự như Hồ Hạnh Châu.
Hắn hoàn toàn không để tâm người khác nghĩ gì, quỳ rạp dưới đất, cười lạnh lẽo."Đừng nói ta đối xử tệ với đệ đệ. Nếu ta chém chết hắn ngay từ đầu, ít ra hắn sẽ không phải chịu khổ thêm nữa."
Những lời này như nhát dao cứa vào tim Lương ma ma, bà choáng váng rồi ngất xỉu ngay tại chỗ.
Hứa phu nhân khóc lóc kêu lên: "Hứa gia chúng ta căn bản không biết đến sự tồn tại của ngươi!"
Khương Ninh nhìn thấy ánh mắt Hồ Hạnh Châu chợt lóe lên vẻ nghi hoặc, nàng bổ sung thêm một câu:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT