Đối mặt với ánh mắt sắc bén của Thẩm Quân Nghiêu, khuôn mặt Minh Châu cô nương bất giác ửng đỏ. Nàng siết chặt khăn tay, liếc nhìn Tiểu Đào, nhưng Thẩm Quân Nghiêu đã trực tiếp quay sang hỏi nha hoàn.
Tiểu Đào cũng đỏ mặt theo, hắng giọng rồi cúi đầu lí nhí:
"Nô tỳ cùng hai sai vặt trong các có thể làm chứng. Đêm đó Hứa lão gia... lăn lộn cô nương cả một đêm. Nước ấm rửa mặt cũng phải thay hai lần, nháo đến gần sáng mới ngủ, chính mắt ta thấy lão nằm trên giường."
Thẩm Quân Nghiêu mặt không đổi sắc nghe xong, nhưng Minh Châu cô nương thì đỏ đến mức như muốn nhỏ ra máu.
Khương Ninh thầm thở dài. Dù ở chốn lầu xanh, nữ nhân vẫn có lòng tự trọng. Dù sao Minh Châu cũng chỉ đang làm ăn, nhưng khi đối diện với một nam nhân như Thẩm Quân Nghiêu, bị người ta kể tuốt tuột như vậy, hẳn là khó tránh khỏi ngượng ngùng.
Nhưng Thẩm Quân Nghiêu vốn chẳng quan tâm đến những chuyện quanh co lòng vòng trong lòng nàng ta, hắn chỉ muốn bắt được hung thủ.
"Hứa Hoài Thiệu từ đêm đó mới bắt đầu ngủ lại ở đây. Vậy đêm hôm đó, lão có gì bất thường không?"
Minh Châu cô nương thấy hắn chẳng hề để tâm, vẻ mặt có chút cô đơn. Nhưng rất nhanh, nàng lại lấy lại dáng vẻ yêu kiều, cười quyến rũ.
"Nếu nói bất thường, thì chắc là lão có phần vội vàng hơn bình thường. Ta đoán vì là lần đầu ngủ lại nên không kiềm chế được, có hơi thô lỗ một chút. Ban đầu lão đã rời đi rồi, nhưng chẳng hiểu sao lại quay lại, vội vã nói muốn rửa mặt rồi ngủ lại."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play