Đỗ Quyên đỏ hoe mắt, giọng nghẹn ngào:
"Trần Cùng là một kẻ vô lại! Hắn từng nhìn trộm ta thay quần áo, còn dám trộm cả yếm của ta! Chuyện này ta chỉ dám nói với phu nhân. Phu nhân tức giận, đánh hắn một trận rồi cảnh cáo hắn không được nói lung tung. Bên ngoài, ta chỉ nói rằng hắn trộm bạc của ta nên bị trách phạt mà thôi..."
Khương Ninh cảm thấy kỳ lạ, tại sao Hứa phu nhân không trục xuất Trần Cùng khỏi phủ?
Hứa phu nhân dường như đoán được suy nghĩ của nàng, liền hạ giọng giải thích: "Đỗ Quyên theo ta từ nhỏ, ta đã chọn cho nó một mối hôn sự tốt. Nếu đuổi Trần Cùng ra khỏi phủ, ta sợ hắn nói bậy bạ, làm hỏng danh tiết của Đỗ Quyên. Ban đầu ta định chờ nó xuất giá xong mới xử lý Trần Cùng, không ngờ chỉ mới mấy ngày mà hắn đã mất tích rồi."
"Phu nhân, lẽ ra người nên báo quan! Loại người như Trần Cùng chết đi mới là tốt nhất!" Đỗ Quyên tức đến đỏ bừng mặt, nhìn là biết thực sự hận hắn thấu xương.
Hứa phu nhân chỉ nhẹ nhàng vỗ vỗ tay nàng để trấn an, rồi quay sang Khương Ninh: "Hôm Trần Cùng mất tích, Đỗ Quyên đi tiệm vải Cẩm Nam mua lụa giúp ta. Người ở tiệm vải chắc chắn sẽ nhớ rõ nàng, các ngươi có thể sai người đến hỏi."
Khương Ninh quay lại bên cạnh Thẩm Quân Nghiêu, khẽ ghé sát tai hắn báo cáo nội dung cuộc trò chuyện. Hơi thở nhẹ nhàng phả vào vành tai khiến hắn khẽ giật mình, cả người bỗng chốc cứng đờ.
Một ngày ở phủ họ Hứa trôi qua mà chẳng thu được manh mối nào đáng kể. Khi ba người rời đi, Tào Khuê chỉ vào danh sách những người tình nghi, dừng lại ở cái tên lão bản quán rượu, cảm thấy nên triệu tập người này trước.
"Quản gia nói tên này từng thuê người đánh Trần Cùng đến vỡ đầu chảy máu ngay trước cửa phủ Hứa. Thấy mà nghi lớn nhất."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play