"Ngươi làm ta lo chết đi được! Ít nhất cũng phải nói một câu chứ, rốt cuộc là ngươi khóc vì cái gì?"
Thiệu Tô sốt ruột đến mức vò đầu bứt tai. Hắn và Đổng Tích Tích là bằng hữu lâu năm, từ khi cả hai còn ở dưới trướng trưởng công chúa đã chẳng có chuyện gì giấu nhau. Thế nhưng, suốt bao năm qua, hắn chỉ từng thấy nàng đỏ mắt khóc trong ngày giỗ mẫu thân.
Hôm nay không phải ngày giỗ, cũng chẳng có biến cố gì lớn. Vậy mà nàng lại trở về từ biên thành với bộ dạng này, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Đổng Tích Tích cầm lấy khăn lụa của Thiệu Tô, im lặng lau nước mắt. Mãi đến mười lăm phút sau, nàng mới ngẩng lên, đôi mắt đào hoa vẫn còn vương chút đỏ, nhẹ giọng hỏi:
"Ta có thể đi rửa mặt rồi nghỉ ngơi không?"
Thiệu Tô thở dài, lòng nóng như lửa đốt, nhưng hắn biết tính nàng. Nếu Đổng Tích Tích không muốn nói, có ép thế nào cũng vô ích. Hắn đành bất lực, chỉ có thể đưa nàng về viện của mình nghỉ ngơi.
Nước ấm được rót đầy bồn tắm, những cánh hoa nhẹ nhàng trôi trên mặt nước. Đám nha hoàn đặt quần áo sạch sang một bên, sau đó lui xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play