Hắn không xứng. Cô nương của hắn xứng đáng có được người tốt nhất trên đời.
"Không có." Mặc Trì cúi đầu, giấu đi ánh mắt đầy bất lực. Gió núi thổi tung những lọn tóc nơi thái dương hắn, bóng hình hắn như thể đang hòa vào màn đêm đen thẳm.
Khoảnh khắc ấy, Thẩm Tri Ý cảm thấy một cơn lạnh buốt chạy dọc sống lưng. Niềm mong chờ nhỏ bé trong nàng phút chốc vụt tắt, hơi ấm trên má cũng theo đó mà tan biến. Hóa ra, tất cả chỉ là nàng tự đa tình.
"Trở về thôi, trời cũng không còn sớm nữa." Mặc Trì thấy nét mất mát trong mắt nàng, lòng hắn như bị gió đêm cắt qua, lồng ngực như có một lỗ hổng đang rộng ra từng chút một.
Thẩm Tri Ý xoay người giấu đi nỗi buồn, chỉ nghĩ rằng Mặc Trì vẫn luôn xem nàng là một tiểu thư mà đối đãi, chẳng có gì đặc biệt hơn. Nàng nhanh chóng lấy lại vẻ tươi cười, vỗ tay nói: "Về thôi, về thôi! Đi mệt cả ngày rồi."
Những con đom đóm vẫn lập lòe trong màn đêm, chỉ có ánh sáng trong lòng người là ngày một nhạt dần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play