Lưu Tam Cường nhanh chóng bị đưa tới, quỳ rạp xuống đất, mặt mũi hoảng hốt, không biết đã xảy ra chuyện gì. Thiệu Tô nhấp một ngụm trà, trấn an hắn đừng sợ, chỉ là hỏi vài câu mà thôi.
Tào Khuê đứng ngay trước mặt hắn, nghiêm giọng hỏi: "Số thạch tín ngươi đã nhận hết rồi đúng không? Có chứng cứ gì không? Có từng đưa cho ai khác hay giấu riêng không?"
Ba câu hỏi liên tiếp khiến Lưu Tam Cường bối rối. Hắn há miệng, ngẫm nghĩ hồi lâu mới dám trả lời: "Ta không đưa cho ai cả, lại càng không giấu riêng, cùng phòng với ta có thể làm chứng. Ta lấy thạch tín rồi rải hết quanh vườn hoa, chứng nhân... chắc mấy nha hoàn đi ngang qua Phật đường đều thấy, ta còn chào hỏi bọn họ."
Lưu Tam Cường biết Thiệu Tô đang bị vu oan dùng thạch tín đầu độc Nhiếp Chấn Niên. Giờ bị truy hỏi về số thạch tín đã nhận, hắn không dám giấu diếm nửa lời, biết gì khai hết.
Những nha hoàn hắn nhắc tới cũng nhanh chóng bị gọi tới. Sau một hồi thẩm vấn, Tào Khuê xác nhận Lưu Tam Cường không nói dối, thạch tín thực sự đã được rải quanh vườn hoa.
Sáu tiền thạch tín không phải số lượng lớn, hơn nữa đã rơi xuống đất lẫn vào bùn. Ngay cả bọn ăn xin cũng chẳng ai dại dột đi đào đất lên để nhặt thạch tín về làm gì.
Để làm rõ thêm, Khương Ninh đề nghị Thiệu Tô gọi cả Sử Tiến và đám gia phó tới để hỏi từng người một xem có ai thấy Sử Tiến lén lút ra ngoài vào ban đêm hay không. Đám gia phó đồng loạt lắc đầu, khẳng định Sử Tiến từ trước đến nay ngủ say như chết, không quan tâm chuyện bên ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT