Khương Ninh bị Thẩm Tri Ý quấn lấy không rời, Tĩnh Quốc công thấy vậy cũng để yên cho hai cô nương trò chuyện, sau khi dùng xong bát canh hầm mới gọi Thẩm Quân Nghiêu ra ngoài dạo bước ở thủy tạ cách đó không xa.
Thẩm Quân Nghiêu đoán được Tĩnh Quốc công có chuyện muốn nói riêng với mình, liếc nhìn Khương Ninh vẫn đang ríu rít trò chuyện, rồi mới đứng dậy đi theo.
"Ta thấy ngươi cứ nhìn chằm chằm nha đầu Khương kia đến mức sắp khoan thủng mặt người ta rồi. Giờ ngươi cũng lớn rồi, chuyện hôn nhân cũng nên tính đến đi thôi. Cha ngươi khi bằng tuổi ngươi đã có con bế trên tay rồi, ngươi cũng nên chủ động một chút, cô nương nhà người ta da mặt mỏng đấy."
Thẩm Quân Nghiêu không ngờ tâm tư của mình đã bị nhìn thấu đến vậy, dứt khoát nói thẳng:
"Tổ phụ, chờ khi chuyện của Bình Dương Vương được làm rõ, mong người thay ta đến cửa cầu hôn."
"Hay lắm! Hay lắm! Đây mới đúng là người Thẩm gia chúng ta, phải dứt khoát quyết đoán như vậy!"
Tĩnh Quốc công cười lớn, vỗ mạnh lên vai Thẩm Quân Nghiêu một cái. Trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của ông nhăn nhúm thành một khối, đôi mắt híp lại thành một đường vì vui mừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play