Mẹ Bao Hoàn đã qua đời khi sinh cậu, trong nhà cũng không còn ông bà thân thích. Phụ thân bận rộn, mỗi ngày đi trực đều phải mang con đến Vệ Sở nhờ mọi người trông hộ.
"Bao Hoàn ngoan, xem tỷ tỷ giúp ngươi lấy xuống đây." Khương Ninh cười đáp, rồi đứng dậy đi nhặt diều.
Cậu bé dù còn nhỏ nhưng rất hiểu chuyện, ngoan ngoãn bước vào, hai tay kéo nhẹ góc áo, giọng nói ngọt ngào: "Cảm ơn Khương tỷ tỷ."
Con diều không mắc quá cao, chỉ cần nhón chân là có thể với tới. Khương Ninh lười không muốn đi lấy ghế, liền chống một tay vào thân cây, tay còn lại vươn lên, nhảy nhẹ hai cái liền nắm được sợi dây diều bị đứt.
Ban đầu, nàng định cứ thế kéo thẳng xuống, nhưng bên dưới có vài nhánh cây mọc chìa ra, nếu mạnh tay quá sẽ làm rách giấy diều. Quan sát một vòng, Khương Ninh quyết định kéo diều chếch ra ngoài một chút rồi mới hạ xuống.
Nàng nhón chân, giữ chặt dây diều, lùi mấy bước về phía xa thân cây. Khi xác định được góc độ thích hợp, nàng khẽ kéo nhẹ, con diều liền rơi xuống một cách hoàn hảo.
"Nào, Bao Hoàn, cầm lấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT