"Tiện phụ, ngươi nghĩ ta không biết ngươi đang toan tính gì sao?" Dương lão gia hung hăng trừng mắt nhìn Dương phu nhân, giọng đầy cay độc."Ngươi tưởng rằng nếu ta chết đi, toàn bộ gia nghiệp này sẽ thuộc về nhi tử của ngươi sao? Nhưng nhi tử còn nhỏ, chẳng lẽ ngươi định 'mượn danh thiên tử để sai khiến chư hầu', thay ta tiếp quản sản nghiệp? Ta nói cho ngươi hay, đừng mơ mộng hão huyền!"
Nói xong, Dương lão gia liền quay sang Thẩm Quân Nghiêu, chậm rãi nhưng chắc chắn, từng chữ một khai ra hành tung của mình vào đêm xảy ra án mạng.
"Ta đã mua một căn nhà trong hẻm Khoan Du dưới danh nghĩa lão bộc của mẫu thân ta khi bà còn sống. Nơi đó, ta đã nuôi một nam sủng suốt ba năm qua. Đêm hôm ấy, ta ở đó cùng hắn dùng bữa, ân ái một phen rồi mới hồi phủ. Nếu đại nhân không tin, có thể đến ngôi nhà đó hỏi thăm hàng xóm. Khi ta rời đi, ta còn trông thấy một tiểu nha hoàn trong viện đang chơi đùa với cún con, có thể làm chứng."
Dương lão gia nghiến răng nghiến lợi tự phơi bày bí mật của mình. Lúc này, ánh mắt ông nhìn Dương phu nhân đã đầy quyết liệt. Khương Ninh quan sát hai người, từ tia lửa giận bắn ra trong ánh mắt họ mà nhận ra, sau chuyện này, có lẽ ngay cả vỏ bọc vợ chồng cũng khó mà giữ nổi.
Lời khai của Dương lão gia khiến vụ án rơi vào thế khó. Vốn tưởng đã lần ra được mấu chốt, nhưng giờ xem ra có vẻ họ đã đi sai hướng.
Dương gia làm nghề khai thác khoáng sản và kinh doanh chu sa. Dương lão gia thản nhiên thừa nhận hôm đó trên xe của mình có mấy bao chu sa, vốn chuẩn bị để đưa cho khách hàng xem chất lượng. Khương Ninh lập tức yêu cầu kiểm tra một bao.
"Đại nhân, chu sa này có vẻ khá thô, bóp ra còn lẫn nhiều tạp chất, không giống với loại được tìm thấy trên mặt nạn nhân."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT