Bà đỡ vừa nhìn thấy bát tự của đứa trẻ, sắc mặt liền trắng bệch. Miệng bà run run nói vài câu chúc mừng lấy lệ, nhận tiền lì xì của Đổng Vân Khanh rồi vội vã rời đi, chẳng dám nán lại lâu.
Ôm đứa con nhỏ xíu mềm mại trong tay, Đổng Vân Khanh rưng rưng nước mắt, liên tục hôn lên trán nàng. Cuối cùng, vì kiệt sức, nàng thiếp đi.
Nhưng dường như vận mệnh muốn chứng minh rằng bát tự của đứa trẻ này thực sự bất tường.
Đêm hôm ấy, không biết vì sao, gian phòng ngủ nhỏ bé bỗng chốc bùng lên ngọn lửa dữ dội...
Đổng Vân Khanh vốn đã kiệt quệ sau khi sinh con, mà trận hỏa hoạn này lại đến quá bất ngờ.
Nửa đêm, khắp xóm đều chìm trong giấc ngủ, không ai hay biết. Đến khi Đổng Vân Khanh bị khói đặc và tiếng khóc yếu ớt của đứa trẻ làm bừng tỉnh, căn phòng đã hóa thành biển lửa.
Trong làn khói mịt mù, nàng cố gắng ôm lấy đứa bé mềm mại, liều mạng tìm đường sống. Nhưng dường như ông trời chẳng nghe thấy lời cầu xin của một nữ nhân đáng thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play