Khương Ninh theo bản năng nghiêng người về phía Thẩm Quân Nghiêu.

"Thì ra là Từ Trung Lang tướng của Thần Vũ Vệ, tại hạ mắt vụng không nhận ra ngài. Phiền Trung Lang tướng bảo người nhường chỗ một chút để ngỗ tác Hình Bộ kiểm tra thi thể."

Ngữ khí của người kia bỗng hòa hoãn hẳn, nhưng Từ Hào vẫn không nể mặt, vững như bức tường chắn trước mặt bọn họ.

"Ngươi là ai? Thượng thư Hình Bộ còn chưa tới, lại đẩy một tên lính tép riu như ngươi ra đây? Chẳng lẽ không coi Trưởng Công chúa ra gì? Lá gan to gớm nhỉ!"

"Tại hạ Uông Chí Bân, Lang Trung Hình Bộ. Thượng thư đại nhân và thị lang đại nhân đang bàn bạc đối sách, tạm thời không thể đến, nên cử ta phụ trách điều tra hiện trường."

Uông Chí Bân trong lòng khổ không nói nên lời. Trên hắn còn có hai vị đại nhân chuyên tìm cách đối đầu với Trưởng Công chúa, bọn họ cầu còn không được chuyện nàng gặp nạn, tất nhiên sẽ không đích thân ra mặt.

Hai bên giằng co hồi lâu, đến khi Thẩm Quân Nghiêu chậm rãi bước lên. Khuôn mặt sắc sảo, tuấn mỹ của hắn dần lộ ra từ trong bóng tối, ánh mắt sắc bén quét qua khiến Uông Chí Bân bất giác chấn động.

"Thẩm... Thẩm đại nhân sao cũng ở đây?"

"Vụ án này liên quan đến Hà Thần giáng tội, thuộc phạm vi quản lý của Ngự Ninh Vệ. Từ giờ, Ngự Ninh Vệ toàn quyền tiếp quản, ngươi có thể đi được rồi."

Thẩm Quân Nghiêu thẳng thừng ra lệnh đuổi người. Uông Chí Bân há miệng, định phản bác nhưng lại không dám.

"Thẩm đại nhân, tuy đây là quỷ án, nhưng trước đó chính ngài đã đến Hình Bộ điều động ngỗ tác, chứng tỏ Ngự Ninh Vệ không có nhân viên nghiệm thi chuyên nghiệp. Giờ vụ án còn liên quan đến Trưởng Công chúa, càng phải cẩn trọng. Hạ quan thấy, chi bằng để ngỗ tác của Hình Bộ kiểm tra thi thể, cung cấp manh mối cho Ngự Ninh Vệ điều tra, ngài thấy thế nào?"

Khương Ninh liếc Uông Chí Bân một cái, suýt nữa bật cười mắng hắn giảo hoạt.

Hình Bộ nghiệm thi, Ngự Ninh Vệ điều tra, như vậy công lao phá án sẽ có phần của Hình Bộ, nhưng mọi việc nặng nhọc, chạy đôn chạy đáo xác minh lại đổ hết lên đầu Ngự Ninh Vệ. Tính toán thật giỏi!

"Không cần, ngỗ tác của Ngự Ninh Vệ còn giỏi hơn Hình Bộ gấp mấy lần."

"Chuyện đó sao có thể..." Uông Chí Bân vẫn muốn tranh thủ, dù sao trở về tay không thế này, chỉ sợ khó báo cáo với Thượng thư đại nhân.

"Cút ngay."

Thẩm Quân Nghiêu lười dây dưa, thẳng tay rút bội đao bên hông. Lưỡi đao sáng loáng dưới ánh trăng phản chiếu lên gương mặt Uông Chí Bân, khiến hắn sợ đến mức lùi liền mấy bước, lập tức co chân chạy thẳng, kéo theo cả đám thuộc hạ rời đi.

Sau khi đuổi được đám người phiền phức, Khương Ninh quay lại thi thể, mở rương, đeo găng tay rồi bắt đầu nghiệm thi.

Giờ Dần là thời điểm trời tối nhất trong đêm. Dù Từ Hào đã cho người thắp hết đèn lồng xung quanh nhưng ánh sáng vẫn không đủ, khiến Khương Ninh vô cùng nhớ đến đèn điện.

"Trời quá tối, trước tiên chỉ có thể ghi chép tình trạng bên ngoài thi thể và hiện trường, đợi trời sáng sẽ tiến hành khám nghiệm kỹ hơn."

Nói rồi, nàng cúi xuống kiểm tra thi thể. Khi Đều Tử lấy sổ ghi chép từ trong rương, nàng liền đọc, hắn lập tức ghi lại.

"Nạn nhân gồm hai người. Phần đầu bị cắt vuông góc, chỉ còn lại phần sau gáy. Cơ thể cứng đờ, tay chân không thể co duỗi, suy đoán thời gian tử vong khoảng 4 đến 12 canh giờ trước. Trước ngực bị hai cây gậy trúc xuyên qua, vết thương có dấu vết chảy máu khi còn sống. Vạt áo trước có vết máu chảy theo đường thẳng xuống dưới, chứng tỏ lúc bị chém đầu, phần thân trên vẫn giữ tư thế vuông góc với mặt đất."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play