"Ngươi bớt trêu ta đi! Ta chẳng phải nghe từ ca ta sao? Ngươi đã đồng ý sau khi chuyện của Bình Dương Vương kết thúc thì sẽ đính hôn với hắn, xem ra người có tiến triển không tồi chính là ngươi đấy!"
Hai người cười đùa ầm ĩ, lăn lộn trên giường như hai đứa trẻ. Bên ngoài, đám nha hoàn và bà tử thấy tiểu thư nhà mình vui vẻ như vậy, ai nấy đều mỉm cười, rồi lặng lẽ quay người đi làm việc, không quấy rầy nữa. Chỉ có Mặc Trì vẫn ngồi canh trên mái nhà, tận tâm tận lực với nhiệm vụ, nhưng ánh mắt lại mơ hồ, chẳng biết tâm tư đã bay đến nơi nào.
—
Vì vụ án đã kết thúc, Thẩm Quân Nghiêu ngoài việc xử lý quỷ án còn có không ít chuyện bận rộn. Tào Khuê với thân phận thiên hộ cũng chẳng nhàn rỗi ngày nào. Khi gia khôi phục lại địa vị, họ hàng thân thích liên tục qua lại, mấy ngày nay các bữa tiệc yến hội nối tiếp không ngừng.
Ngược lại, Khương Ninh lại được hưởng những ngày tháng an nhàn hiếm hoi.
Cuối năm sắp đến, những bông tuyết nhỏ lả tả rơi xuống, cả kinh thành phủ trong một màu trắng tinh khôi. Khương Ninh chẳng mấy khi bước ra khỏi cửa, chỉ cuộn mình trong phòng đọc thoại bản. Thi thoảng, nàng lại cùng Tiểu Vân, cháu gái Chu Thẩm, ra sân nặn người tuyết. Trước cổng Trấn Phủ Ty, câu đối năm cũ đã được thay bằng câu đối mới, đèn lồng đỏ cũng lần lượt được treo lên, không khí lễ hội ngày càng rõ rệt.
Thẩm Quân Nghiêu dường như bận rộn hơn trước. Rõ ràng cùng làm việc trong một cơ quan, vậy mà suốt ba, bốn ngày liền Khương Ninh chẳng thấy hắn đâu. Thi thoảng vô tình chạm mặt trên đường, hắn cũng chỉ kịp ném cho nàng một nụ cười xin lỗi rồi lại vội vàng cùng Tào Khuê chạy đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT