27
Cô mới đến nên chưa có kinh nghiệm. Cách duy nhất cô nghĩ ra được là gọi điện báo cảnh sát.
Thấy ánh mắt cô khó hiểu, Du Xán lại nói: “Báo cảnh sát đâu có báo kiểu đó. Vừa nghe cậu không bị thương, lại chẳng nhìn thấy biển số xe, ai rảnh mà chịu khó giúp cậu tra camera chứ? Nếu không có tôi làm nhân chứng, hôm nay cậu coi như bị văng nước miễn phí rồi.”
Minh Li nhanh chóng nắm bắt trọng điểm: “Cậu cứ đi theo tôi làm gì vậy?”
“Đừng có đánh trống lảng chứ. Tôi đi ngang qua, đang ăn sáng bên kia, thấy cậu bị xe văng nước ướt hết người mà còn đứng đó gọi điện thoại. Tôi cứ tưởng cậu xin nghỉ về nhà thay đồ rồi nên không qua đó,” Anh nói: “Gọi điện thoại cả buổi mà vẫn chưa đi, tôi mới lại xem cậu có phải bị nước xối choáng váng rồi không.”
“Vậy cậu…” Minh Li vừa nhìn thấy anh đã theo bản năng muốn cãi lại, nhưng bỗng dưng không biết nói gì. Ngẫm nghĩ kỹ lại, hình như có gì đó không đúng.
Vừa nãy, có phải anh đã giúp mình không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT