Vào sáng sớm, ánh nắng chiếu khắp núi Hoàng Lương. Một vài người dân trong thôn lên núi hái thổ sản đã tìm thấy Ôn Diễn. 
Chàng trai trẻ cuộn tròn nằm trên bãi cỏ xanh, yên bình tựa như một chú chim bồ câu trắng. Trên người cậu phủ đầy những tờ tiền âm phủ, bay phấp phới trong gió nhẹ như những cánh bướm đang lay động không ngừng. 
Trời đêm trên núi rất lạnh, đủ để khiến người ta tê cóng. Nhưng khi Ôn Diễn tỉnh lại, cậu hoàn toàn không cảm thấy lạnh, trái lại còn thấy ấm áp, như thể đã được ai đó ôm vào lòng ngủ một đêm thật yên ổn. 
Trong lòng bàn tay cậu truyền đến cảm giác đau nhói cứng rắn. 
Ôn Diễn mở tay ra, một chiếc nhẫn lấp lánh phản chiếu ánh mặt trời. 
Cậu chắp tay trước ngực, cúi đầu tựa vào trán, vừa muốn khóc lại vừa muốn cười. 
"Xin hỏi từ đây đi đến miếu gần nhất là đường nào ạ?" 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play