Tác giả: Phạp Thái Nhược Quả
Sau khi báo quan xong, trời đã tối. Các nha dịch đã đi tìm người sớm, Tô Kiến và Tô Võ đi theo, cũng ngại làm phiền Chung Ly Hoài nên bảo hắn về. Chung Ly Hoài lái xe về, lại an ủi Tô phụ và Lý thẩm một phen rồi mới đi vào nhà. Trong phòng bếp vẫn còn ánh lửa xào nấu, dưới ánh lửa, Tô Vân cắt tỉa tinh tế, lặng lẽ chờ đợi. Chiếc kim trên khăn thêu nằm im lìm trong tay hắn.
Chung Ly Hoài cảm thấy kiên định, an tâm, có người vì hắn giữ một ngọn đèn, tóm lại là ấm áp. Hắn nóng lòng đẩy cửa phòng bếp ra, khuôn mặt Tô Vân dưới ánh nến trắng nõn rạng rỡ, còn chói mắt hơn cả ánh đèn. Chung Ly Hoài ôm chặt Tô Vân, vẻ mặt cương nghị hung hãn của hắn nhuốm đầy nhu tình, khiến người ta mê đắm. Hắn có chút mệt. Không chỉ đơn thuần là gần một ngày một đêm không chợp mắt, chưa ăn gì, mà còn vì vẻ mặt nôn nóng lại khó hiểu của Tống Thù, sự thật bị che giấu của Nguyên phụ, sự biến mất của Nguyên Vĩnh Trạch, tất cả dường như đều chỉ về một sự thật…
Trừ người nhà họ Tô và những người thân cận, không ai để ý đến tung tích của Tô Bạch. Bọn họ đều có những toan tính riêng, những người đó chỉ trỏ, phỏng chừng không lâu nữa tin đồn sẽ lan truyền khắp nơi. Bọn họ không hỏi sự thật, chỉ vì thú vui, sẽ không đồng cảm, nhưng lại cao cao tại thượng mà chỉ trích.
Chung Ly Hoài sinh ra ở mạt thế, từ nhỏ thiên địa đã là căn cứ, kẻ địch duy nhất chỉ có tang thi. Hắn là may mắn, lại dường như là bất hạnh. Bất hạnh vì thế giới đen tối đó, may mắn vì hắn may mắn nhìn thấy số lượng không nhiều lắm nhân loại tự phân chia chức vụ trong mạt thế, đoàn kết mà sinh tồn. Nhân loại vội vàng sinh tồn, ngày này qua ngày khác, trong loại cuộc sống đó, ai cũng sẽ trở nên chai sạn. Chung Ly Hoài cũng vậy, hắn không nhìn thấy hy vọng sống, nhưng cũng không muốn chết một cách nhợt nhạt, mặc dù cuối cùng hắn vẫn đi đến cuối cuộc đời.
Nhưng tóm lại hắn vẫn may mắn, hắn đã gặp A Vân, và dần giao lưu với những người thân thiện, lương thiện. A Vân càng đặc biệt quan trọng. Hắn không thể mở miệng nói cho Tô Kiến, Tô Võ, cùng với A Vân sự thật.
Tô Vân thoát ra khỏi vòng tay hắn, có chút lo lắng: “Tiểu Bạch không tìm thấy sao? Ngươi đừng lo lắng, ngày mai ta đi cùng ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT