Tân Tử Câm kéo lê thân thể mỏi nhừ trở về số nhà 103, khu nhà 307, đường số 86. Vì lần trước từng bị đám thú nhân lạ mặt trên tàu vây quanh làm phiền, lần này cô quyết định không tùy tiện tiếp xúc với giống đực xa lạ nữa. Dù rất tiếc tiền, cô vẫn cắn răng bắt xe về — nhờ vậy mà về cũng nhanh hơn.
Nhưng tiền xe thì cũng đặc biệt đắt. Vốn dĩ số tiền trong tài khoản của cô không nhiều, giờ lại càng ít hơn.
Ký túc xá thì chưa biết bao giờ mới được sắp xếp ổn thỏa, mấy ngày nay mà cứ tiếp tục bắt xe thế này thì chẳng mấy mà sạch túi, đến tiền đi xe cũng không còn.
Nằm trên chiếc giường nhỏ ấm áp, cô xoa xoa cánh tay rã rời. Ai mà nghĩ được, ngày đầu tiên nhập học, cô đã phải dành nửa ngày để vác đòn gánh tưới nước cho cây.
Không phải là bây giờ không có thiết bị tưới tiêu hiện đại, mà là vì nhà trường muốn học sinh nắm chắc kỹ năng điều tiết lực tay, nên cố tình chọn cách tưới nước nguyên thủy nhất. Ngay cả nước cũng phải tự xách — và cô hôm nay bị phân công làm người đi gánh nước cả ngày.
Thật ra thể lực của Tân Tử Câm không đến mức quá tệ. Trước kia làm thần tượng, cô từng tập nhảy suốt hơn chục tiếng mỗi ngày, nên cả thể lực lẫn sức chịu đựng đều tốt hơn người bình thường nhiều.
Nhưng cứ không có tiền thế này cũng không phải cách. Cô mở quang não ra, hy vọng tìm được cách nào đó để kiếm tiền. Cô biết ca hát, biết nhảy múa, còn có vài kỹ năng khác… Không rõ ở thế giới tinh tế này có thể livestream hay làm gì đó tương tự không.
Vừa mở quang não, khung trò chuyện của A Tác Tu Tư ở góc phải lập tức bật lên.
Mở ra xem.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT