“Được rồi, đừng quậy nữa!”
Kiều Du né tránh ánh mắt dính người của Phong Lam, nghiêm giọng nhìn chim trân châu và các tiểu yêu quái.
“Các ngươi học những lời này ở đâu ra vậy?”
Tiểu Trân nghe ra sự bất mãn, ngừng tấn công rồi hạ cánh vuông góc xuống đất, rúc đầu vào bộ lông xù. Nó nhắm mắt hạt đậu lại, ngập ngừng nói: “Chỉ, chỉ là nghe những người họ La nói chuyện lúc trước thôi ạ.”
Họ La? Chắc là đám người khắc đồ chơi ở làng La Gia. Không ngờ họ lại nói những lời như vậy sau lưng.
Tiểu Trân không dám nói rằng nó còn học được nhiều lời khó nghe hơn, cùng với những chiêu thức tấn công nhau. Ví dụ như, đánh người thì phải tát vào mặt, chửi người thì phải chửi những lời thô tục. Đây đều là kinh nghiệm nó đúc kết được từ đám đông. Sau khi làm vậy, phe bị tấn công sẽ giận dữ và mất hết lý trí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play