“Đi thôi, đi theo Dược Vương, chớ có chạy loạn.” Nói rồi, Hiên Viên Hàn Ngọc quay sang phân phó Dược Vương: “Phiền Dược Vương trông nom nàng chu đáo, để nàng theo sau ngươi dạo quanh Cửu Trùng Thiên một vòng, nhưng nhớ kỹ, đừng để nàng đi quá xa.”
“Tuân mệnh, tiểu tiên đã rõ.” Dược Vương mặt đầy khổ sở, ánh mắt bất đắc dĩ liếc nhìn Vân Y.
Vân Y lại chẳng thèm để tâm tới nỗi lòng Dược Vương, liền vui vẻ thúc giục ông mau rời khỏi Phù Vân Tiên Cảnh. Cảnh sắc nơi đó tuy mỹ lệ rộng lớn, nhưng nàng đã sống trăm năm, nhìn mãi cũng thành ra nhàm chán.
Trên đường đi, Vân Y đưa mắt nhìn quanh, thấy khắp nơi đều là bạch ngọc cung khuyết, biển mây dập dờn, phù kiều xuyên không. Tuy trong lòng háo hức, song lại có phần thất vọng. Không phải vì nơi đây không đẹp, mà là so với Phù Vân Tiên Cảnh thanh u linh động, Cửu Trùng Thiên lại có vẻ thô cứng, thiếu đi linh vận. Mọi nơi đều giống nhau, trùng trùng lớp lớp, không chút thần sắc riêng.
“Tiểu Thần Nữ dường như thất vọng?” Dược Vương dò hỏi.
Vân Y gật đầu: “Khác xa tưởng tượng của ta.”
Dược Vương bật cười ha hả, “Tiểu Thần Nữ lớn lên tại Phù Vân Tiên Cảnh, nơi ấy vốn là chốn linh khí nồng hậu bậc nhất tiên giới, đương nhiên cảnh vật các nơi khác không thể sánh bằng. Cửu Trùng Thiên này, cung khuyết tuy nhiều, nhưng đều là thế công mà dựng nên, thiếu đi linh khí thanh khiết của Tiên Cảnh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play