“Bản tôn có thể nhẫn, không đi tìm ngươi. Nhưng ngươi thật sự chịu được bấy lâu chẳng thấy được bản tôn hay sao?” Trăm năm qua, là hắn luôn kề cận bên nàng, một tay dạy dỗ, một lòng bảo hộ. Hắn thân là Ma Tôn, việc Ma Vực bề bộn, thân mang trách nhiệm không nhỏ. Thế nhưng tiểu nha đầu này thì đã khác. Ngoài việc chờ đợi vị Hiên Viên Hàn Ngọc kia không biết khi nào mới đến, phần lớn thời gian, chỉ sợ đều dùng để tưởng niệm đến hắn đi!
Vậy nên nói, hắn có thể nhẫn, còn nàng… thật sự nhẫn được sao?
“Không gặp thì không gặp, ta đâu phải rời khỏi ngươi là không thể sống.” Vân Y bĩu môi nói, dáng vẻ tỏ vẻ không để tâm.
Nhưng...
“Ta muốn tu ma, ngươi có thể dạy ta chăng?” Vân Y ngẩng đầu, ánh mắt tràn đầy chờ mong nhìn hắn.
“Tu ma?” Mặc Chiêu hơi cau mày, “Ngươi vì sao muốn tu ma?” Chuyển từ đạo tiên sang đường ma, vốn là một quá trình thống khổ tận xương tủy. Vân Y tuy không thể tu luyện tiên đạo, nhưng thân mang tiên căn, ba ngày trước xảy ra biến cố trời xui đất khiến, đến nay vẫn khiến người khác dè chừng. Thế mà lúc này, nàng lại to gan lớn mật mở miệng muốn tu ma.
“Ba hôm trước, ngươi cùng ta song tu một lần, ta không tin ngươi không nhìn ra thân thể ta đã thay đổi.” Vừa nói, Vân Y nghiêm túc nhìn hắn, tay khẽ vẫy, một đạo tiên thuật cấp thấp liền hiện ra trong không khí. “Ngươi xem, nhờ ma khí của ngươi, ta có thể thi triển pháp thuật. Ta từng quan sát tiên tử tiên hầu, đạo pháp ta dùng ra chẳng khác gì bọn họ. Nếu ta không nói, chỉ sợ không ai phát giác trong ta tồn tại ma khí. Ngay cả phụ thân hôm nay đến thăm ta, cũng không mảy may nghi ngờ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play