Chạy được độ một tuần trà, Vân Y rốt cuộc kiệt sức, chân tay rụng rời, đứng cũng chẳng vững.
Ngay lúc ấy, từ trong rừng sâu đột nhiên vọng ra từng trận sói tru thê lương, như xé toạc trời chiều u tịch.
Vân Y thân thể run bần bật.
“Y Y!”
Một tiếng gọi dồn dập vang lên, thân ảnh Vũ Văn Tĩnh rốt cuộc cũng đuổi kịp, hắn một tay đem Vân Y ôm chặt vào lòng, trầm giọng dỗ dành: “Đừng sợ! Ta ở đây, có ta ở đây!”
“Là... là sói, ta nghe thấy tiếng sói tru...” Vân Y sợ hãi co mình lại, trốn sâu vào trong lòng hắn, hai tay gắt gao níu lấy vạt áo trước ngực hắn, như bấu lấy một cọng cỏ cứu mạng.
Thấy nàng nhu thuận hiếm có, Vũ Văn Tĩnh mềm lòng, cúi đầu dỗ dành: “Ta biết. Ban đêm là lúc bầy sói thường hay xuống núi rình mồi, nơi này rất nguy hiểm, chúng ta mau về lại thảo xá được chăng?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT