“Không sao, cô nương không cần nộp bạc.” Một tên sai dịch khác lập tức lên tiếng tiếp lời.
“Ca ca thật tốt, cảm tạ huynh, huynh đối với ta thật là tử tế.” Vân Y không chút keo kiệt nở nụ cười rạng rỡ với hai gã sai dịch.
Chỉ một cái nháy mắt, đã khiến hai tên kia thần hồn điên đảo, như thể bị hút mất hồn phách.
Thân là một kẻ không thông minh cho lắm, lại còn độc mồm độc miệng, Vân Y vẫn cực kỳ hưởng thụ cảm giác được nam nhân ưu ái, săn đón như thể nàng là hòn ngọc quý báu duy nhất trên đời.
Ngẩng đầu nghênh ngang bước qua cửa thành, nàng dừng chân một lát, xoay người lại, ánh mắt mang theo vẻ đắc ý mạnh mẽ quét qua đám người còn đang chen lấn phía sau.
Có người không phục việc nàng không tốn lấy một đồng vẫn được vào thành, liền muốn bắt chước mà tiến lên cầu xin sai dịch.
“Tiến cái gì mà tiến? Một đám nghèo mạt rệp lại xấu xí muốn chết? Bổn cô nương vào thành không cần bạc, các ngươi cũng xứng sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT