“Vậy ra là ngươi hối hận rồi!” Vân Y lúc này chẳng còn lòng dạ đâu mà nghe hắn dài dòng giảng giải, sắc mặt nàng lạnh đi, giọng điệu mang theo giận dữ: “Không thích, tức là đã chán ghét từ lâu rồi! Nếu đã chán ghét, thì đương nhiên muốn khi dễ thế nào thì khi dễ như thế đó! Vậy mà giờ ngươi lại buồn cười đi hỏi ta, vì sao lại mang ác ý với Tô Vân Nhược? Lại còn chối là không hề hối hận!”
Mạnh Thiếu Thương chỉ cảm thấy lời nàng như vòng vèo rối rắm, một câu cũng không hiểu nổi.
“Ngươi thật khiến ta buồn nôn!” – Vân Y hừ lạnh một tiếng, ngạo nghễ nói xong câu đó rồi xoay người bỏ đi, bước thẳng về hướng Tô phủ.
Bụng đói réo lên ủy khuất, xem ra hôm nay thật sự không ăn được bánh điểm tâm Tri Vị Lâu nữa rồi.
Hu hu hu hu!
Đáng ghét chết đi được!
Mạnh Thiếu Thương đứng như hóa đá tại chỗ.
Hắn thật sự không nghĩ tới, Vân Y lại có thể mắng hắn là ghê tởm!
Nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt hắn trắng bệch, vội vã trở về phòng, cẩn thận ôm lấy gói điểm tâm vào lòng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play