Trong lòng nảy sinh ý nghĩ bất chính, Ngọc Lê không dám thốt thành lời, chỉ có thể lặng lẽ chôn giấu sâu trong tâm khảm.
Hai người tuy ngoài mặt không nói, song ánh mắt giao nhau, giữa họ lại âm thầm dâng lên một tầng ái muội khó phân, như có như không. Bàn tay to lớn của Ngọc Lê khẽ dừng lại nơi bờ vai Vân Y, nàng không hề gạt ra.
Hành động ấy như tiếp thêm cho hắn vô hạn dũng khí. Ngọc Lê chầm chậm tiến lại gần nàng. Khi chỉ còn khoảng cách một hơi thở, cửa đột nhiên vang lên một tiếng động khe khẽ.
Vân Y theo bản năng đẩy Ngọc Lê ra.
Ngoài cửa chẳng phải ai khác, chính là Mặc Chiêu tới tìm nàng.
“Xem ra bổn nhân đến không đúng lúc rồi.” Trên môi Mặc Chiêu là nụ cười nhạt, song ánh mắt lại hoàn toàn không mang ý cười. Khi nhìn về phía Vân Y, đáy mắt còn vương chút ôn nhu, nhưng khi ánh nhìn rơi xuống người Ngọc Lê, liền lạnh lẽo như gió tuyết giữa mùa đông giá rét.
Ngọc Lê thậm chí không chút nghi ngờ, nếu không phải Vân Y còn đang đứng đây, chỉ sợ Mặc Chiêu đã sớm động thủ, đem hắn xử trí ngay tại chỗ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play